“Can đảm không phải là không biết sợ, mà là chinh phục được nỗi sợ hãi”.
Hãy tưởng tượng nếu bạn không dám tập đi vì sợ té và sợ bị bầm mông.
Hãy nghĩ đến những thiệt thòi mà bạn sẽ phải chịu và những trải nghiệm mà bạn sẽ bỏ qua. Tôi biết nghe có vẻ rất quái.
Chuyện lạ là người ta liên tục từ bỏ vì sợ bị bầm dập từ thất bại, bị chỉ trích hay bị từ chối. Nhưng một cuộc sống thành công là kết quả của vô số những lần bị từ chối; bị chỉ trích và bị thất bại.
Khi bạn còn đóng bỉm, mỗi nỗ lực để tập đi của bạn đều kèm theo một lần thất bại.
Lúc đó, bạn không nhận thức được điều này; nhưng mỗi tác động của nó mang lại cho bạn sự phản hồi cần thiết để học cách bước đi.
Mỗi thất bại giúp bạn thêm một bước gần hơn với một cuộc sống hoàn hảo hơn.
Cuộc đời đầy rẫy những rủi ro. Vì vậy, để đạt được bất cứ điều gì có giá trị, bạn luôn có một nỗi sợ nào đó.
Cuộc sống cũng vậy: bất kể bạn lên kế hoạch chi tiết đến đâu chăng nữa, những chuỗi khó khăn, thất vọng và trở ngại luôn tìm đến bạn.
Thời gian duy nhất bạn cảm thấy bình yên trong thế giới này là khi đã nằm dưới ba thước đất.
Ai cũng sợ điều gì đó – nhưng không ai cần phải biết đến nỗi sợ của bạn. Trong một cuộc chiến thực sự, nếu đối thủ của bạn ngửi được mùi máu, bạn sẽ sớm bị đánh phù mỏ.
Vì vậy, hãy giấu nỗi sợ đi và chỉ cho người ta thấy sự can đảm của mình.
Hãy hiểu rõ: can đảm không phải là không biết sợ, mà là chinh phục được nỗi sợ hãi.
Hãy hiểu: cuộc sống sẽ dạy cho bạn những bài học, và những bài học đó sẽ không bao giờ cạn.
Vì vậy, đừng càm ràm, đừng biện minh, hay mong ước mọi chuyện dễ dàng hơn hoặc an toàn hơn.
Hãy tìm học và đừng sợ phải bước khập khiễng ra đời: đó là nơi đơm hoa kết trái.
Cẩn trọng là điều nên làm, nhưng hãy nhớ rằng con rùa sẽ chẳng đi đến đâu nếu không chịu thò đầu ra khỏi cái mai của nó.